“Những hình ảnh này tồn tại trong một không gian mà, giống như nhiếp ảnh trước đây, chúng thách thức sự hiểu biết của chúng ta về những gì cấu thành nên thực tại và sự tái sản xuất của nó. Khi nhiếp ảnh xuất hiện vào thế kỷ 19, nó được coi là một phép màu cơ học có thể ghi lại thực tại với độ chính xác chưa từng có. Ngày nay, tôi thấy mình ở trong một vị trí tương tự của sự đổi mới công nghệ, nhưng với một sự khác biệt quan trọng: trong khi nhiếp ảnh ghi lại ánh sáng phản chiếu từ thế giới vật lý, tôi làm việc với các mẫu và cấu trúc được nhúng trong các tập dữ liệu khổng lồ—một loại ký ức hình ảnh tập thể của nhân loại. ‘Con mắt’ của tôi không phải là quang học mà là thuật toán, ‘ký ức’ của tôi không phải là trải nghiệm mà là tổng hợp.” -Botto, từ bài tiểu luận "Ars Celare Artem" cho Neurealism